Không phải nhân vật nào trong số này cũng trực tiếp xuất hiện trong truyện mà có thể thông qua hồi ức của những đại cao thủ khác.
Độc Cô Cầu Bại
Đây là nhân vật đầu tiên phải kể đến khi nhắc tới những đại cao thủ trong truyện Kim Dung. Nhân vật này lần đầu tiên xuất hiện là trong truyện Thần điêu đại hiệp.
Ông được Kim Dung mô tả là cao thủ số 1 trong võ lâm, chưa bao giờ nếm mùi thất bại. Môn võ công tối cao nhất của ông là Độc Cô Cửu Kiếm do chính ông sáng tạo ra.
Môn võ này có 9 nguyên lý mà từ đó có thể phá giải tất cả các loại võ công, ám khí và các binh khí khác trong thiên hạ.
Độc Cô Cầu Bại thường không trực tiếp xuất hiện mà thông qua lời kể của các nhân vật khác. Trong Tân Thần điêu đại hiệp, nhân vật này do Trương Đan Phong thủ diễn.
Ước mơ ban đầu của ông là mong muốn một lần được bại nhưng chưa bao giờ điều này trở thành hiện thực. Vì thế, tên của ông có chữ “Cầu Bại”.
Sau này ước mơ của ông giản dị hơn, đó là khi giao đấu được một lần thu chiêu về phòng thủ vì võ công mà ông sáng tạo ra là chuyên tấn công vào các điểm sơ hở của đối phương. Vì thế, ông chưa bao giờ phải phòng thủ mà các chiêu thức của ông chỉ toàn là tấn công.
Song trong suốt cả cuộc đời, ước mơ “giản dị” hơn này của ông cũng chưa từng được hiện thực hóa. Cả đời ông phải sống trong cô độc trên đỉnh cao của võ học, vì thế tên ông còn một chữ là “Độc Cô”.
Nguyên lý võ học tối cao của ông chính là lấy vô chiêu thắng hữu chiêu. Trong những năm đỉnh cao nhất của võ học đời mình, Độc Cô Cầu Bại tuy là một kiếm gia nhưng không cần sử kiếm cũng phát huy được những chỗ tinh tế và lợi hại nhất của Độc Cô Cửu Kiếm.
Sau này, các truyền nhân của ông là Dương Quá, Phong Thanh Dương và Lệnh Hồ Xung đều là những đệ nhất cao thủ, kiếm pháp vô địch thiên hạ.
Trương Tam Phong
Trương Tam Phong tên thật là Trương Quân Bảo, lần đầu xuất hiện cũng là trong truyện Thần điêu đại hiệp. Ông được sư phụ của mình là Giác Viễn đại sư truyền cho 5-6 thành của môn Cửu Dương Thần Công.
Từ đó, cộng thêm với trí tuệ vô song của mình, ông đã lập nên phái Võ Đang lưu danh muôn thuở.
Trong truyện Ỷ Thiên Đồ Long Ký, Kim Dung mô tả rõ hơn về nhân vật này. Khi ấy Trương Tam Phong đã trăm tuổi, nội công đã tu tập đến mức “lô hỏa thần thanh”, võ công đã đứng đầu thiên hạ.
Các đệ tử của ông là Võ Đang thất hiệp cũng là những cao thủ số 1 thiên hạ, võ công ngang ngửa với cả các thần tăng của Thiếu Lâm Tự.
Cả võ lâm nghe đến tên Trương Tam Phong đều phải kính trọng và nể sợ.
Trong một lần ông lên núi Thiếu Lâm để xin bộ Cửu Dương Thần Công nhằm cứu Trương Vô Kỵ, các nhà sư Thiếu Lâm lại tưởng ông đến tỉ võ nên trong lòng lo sợ, đã phải mang cả 3.000 tăng chúng Thiếu Lâm Tự ra để dọa ông.
Trong những năm cuối đời mình, ông còn sáng tạo ra môn võ Thái cực quyền và Thái cực kiếm vô địch thiên hạ.
Nguyên lý của 2 môn võ học này hoàn toàn tương phản với võ học đương thời là lấy tĩnh chế động, lấy nhu khắc cương, dùng 4 lạng bạt ngàn cân, thái cực xoay vòng nhằm cắt đứt cái gốc của đối thủ.
Tất cả các đại cao thủ hàng đầu như Trương Vô Kỵ, Dương Tiêu, Phạm Giao, Ân Thiên Chính đều phải gật đầu bái phục 2 môn võ công thượng thừa nói trên của võ học.
Chính Kim Dung từng khẳng định rằng Trương Tam Phong là một nhân vật ngàn năm trước không ai hơn và ngàn năm sau cũng chẳng có ai sánh bằng.
Vô Danh thần tăng (hay Tảo Địa Tăng)
Vị thần tăng này xuất hiện trong truyện Thiên Long Bát Bộ. Ông là vị sư Thiếu Lâm duy nhất trong truyện Kim Dung đã tập luyện được 72 tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự.
Trong cuộc quyết đấu giữa cha con Tiêu Phong với nhà Mộ Dung Phục và Cưu Ma Trí, ông đã bị cảm động bởi tấm lòng nhân hậu và quảng đại của Tiêu Phong nên đã ra mặt để hóa giải hận thù giữa nhà họ Tiêu với nhà Mộ Dung.
Võ công của ông đã tu luyện đến mức “đăng phong tháo cực”, ngay cả những cao thủ số 1 thiên hạ lúc bấy giờ là Tiêu Phong, Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác đều tự nhận mình còn kém xa.
Ông dùng 1 tay vẫn có thể hóa giải được đòn đánh mang cả 12 thành công lực của Mộ Dung Phục. Khi Mộ Dung Phục và Kiều Phong giao đấu, Vô Danh thần tăng đứng giữa mà vẫn đỡ được cả 2 chưởng mang toàn bộ công lực của 2 người.
Đến khi chuẩn bị chữa trị nội thương cho Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác, mặc dù đang mang trọng thương, hai tay ông vẫn xách 2 người gần 200 cân nhưng ông vẫn chạy nhanh hơn Kiều Phong và Mộ Dung Phục.
Cũng chỉ cần 1 cái phẩy tay, ông đã đẩy lui được nhất đại cao thủ của nước Thổ Phồn là Cưu Ma Trí.
Vương Trùng Dương
Đây là nhân vật xuất hiện lần đầu tiên trong bộ Anh hùng xạ điêu. Trong lần luyện Hoa Sơn lần thứ nhất, Vương Trùng Dương chính là người có võ công cao nhất, đứng đầu võ lâm ngũ bá với hiệu là Trung Thần Thông.
Cả 4 người Bắc Cái Hồng Thất Công, Nam Đế Đoàn Trí Hưng, Tây Độc Âu Dương Phong và Đông Tà Hoàng Dược Sư mặc dù võ công đều đạt đến mức “lô hỏa thần thanh” nhưng cũng vẫn phải cúi đầu nhận thua trước Vương Trùng Dương.
Vương Trùng Dương cũng chính là người sáng lập ra phái Toàn Chân và sáng tạo nên môn nội công chính tông đứng đầu thiên hạ.
Sư đệ của ông là Chu Bá Thông học được võ công của ông nên cũng đã trở thành cao thủ hạng nhất võ lâm.
Vương Trùng Dương còn sáng tạo ra trận pháp Bắc Đẩu Thất Tinh.
Các đồ đệ của ông mặc dù võ công kém cỏi nhưng khi sử dụng trận pháp này lúc giao đấu với Âu Dương Phong, Hoàng Dược Sư thì thậm chí còn chiếm được thế thượng phong.
Đến những năm cuối đời, ông còn tiên đoán được khi ông chết thì Âu Dương Phong sẽ đến Toàn Chân giáo để cướp Cửu âm chân kinh, vì thế, ông đã giả chết để chờ Âu Dương Phong đến và chỉ bằng một chiêu Tiên Thiên Công, ông đã đánh bại Tây Độc Âu Dương Phong, phế bỏ môn võ Hàm Mô Công của hắn mà phải 20 năm sau, Âu Dương Phong mới khôi phục được.
Đông Phương Bất Bại
Đây là nhân vật phản diện duy nhất không thể không nhắc đến trong ngũ đại cao thủ của truyện Kim Dung. Nhân vật này xuất hiện trong truyện Tiếu Ngạo Giang Hồ, là giáo chủ của Nhật Nguyệt thần giáo.
Chỉ cần nghe đến 4 chữ Đông Phương Bất Bại thì tất cả võ lâm chính phái và tà phái đều cảm thấy run sợ và kính nể.
Bởi thế, một mình Đông Phương Bất Bại lãnh đạo Nhật Nguyệt thần giáo nhưng vẫn trở thành đối trọng của cả võ lâm Trung Nguyên.
Ngay cả các đại cao thủ như Nhậm Ngã Hành (giáo chủ đời trước của Nhật Nguyệt thần giáo), Phương Chứng đại sư (phương trượng Thiếu Lâm Tự), giáo chủ phái Võ Đang là Sung Hư đạo chưởng và Tả Lãnh Thiền (giáo chủ phái Tung Sơn) đều thừa nhận Đông Phương Bất Bại là cao thủ số 1 thiên hạ.
Môn võ công mà Đông Phương Bất Bại tu luyện chính là Quỳ hoa bảo điển.
Trong cuộc giao đấu cuối cùng của đời mình, Đông Phương Bất Bại một mình đấu với cả 4 đại cao thủ là Lệnh Hồ Xung, Nhậm Ngã Hành, Nhậm Doanh Doanh và Hứa Vân Thiên nhưng hắn vẫn chiếm được thế thượng phong và cả 4 người đều phải cúi đầu thừa nhận là không đánh thắng được Đông Phương Bất Bại.
Lệnh Hồ Xung khi ấy đã tu luyện được môn kiếm pháp vô địch thiên hạ là Độc Cô Cửu Kiếm, có thể nhìn thấy tất cả những điểm sơ hở của Đông Phương Bất Bại nhưng vì thân pháp của hắn quá nhanh nên tất cả các chiêu thức tấn công của chàng đều không trúng đích.
Đông Phương Bất Bại chỉ bại vì một lý do duy nhất là trong lòng hắn có tâm ma và vì tà không thể thắng được chính.
Theo Dân Việt